Trang

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Sức mạnh của ám thị (kỳ 4)


Chuyện không hiểu nổi về cô gái thèm khát được chết


Thạc sĩ Quân thực hiện thôi miên thư giãn chữa bệnh


Câu chuyện dài dòng về thôi miên của Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn MạnhQuân sẽ chỉ là thứ lý thuyết mơ hồ, nếu không được thực tiễn kiểm nghiệm.
Bản thân tôi luôn mang đầu óc phân tích, nghi ngờ, không dễ tin, nên môn khoa học mang nhiều tính thần bí ấy không dễ thuyết phục tôi.
Để tôi được thực tế khả năng kỳ diệu của thôi miên, anh Quân đã tạo điều kiện cho tôi chứng kiến một số buổi trị liệu và tiếp cận với những bệnh nhân mà theo họ, nếu không gặp anh, họ đã xanh cỏ rồi.
Trong căn phòng trị liệu yên tĩnh, cô gái tên Phương, nhà ở quận Tây Hồ, Hà Nội chậm rãi kể cho tôi nghe những bi kịch đời mình.
Phương đã tìm mọi cách để thoát khỏi cuộc sống này,
 mà không hiểu vì sao mình lại có mong muốn đó
Phương sinh năm 1989, trong một gia đình khá giả, bố là quan chức, mẹ kinh doanh lớn. Cuộc sống của Phương cứ êm đềm trôi, học toàn trường “xịn”, hết phổ thông thì đi du học ở Úc.
Nhưng rồi, một ngày, bộ não đã phản lại cô, biến cô thành một cô gái kỳ cục, muốn rời bỏ cuộc sống mà bao người phải mơ ước.
Trong lá thư đau xót gửi cho anh Quân, Phương kể: “Em cũng không hiểu sao mình lại như thế nữa. Bác sĩ bảo em bị stress, trầm cảm nặng, nhưng em không rõ vì sao em lại bị như vậy. Cuộc sống của em đang ấm cúng, vui vẻ, lại sống và học tập ở Úc, đất nước giàu có và thanh bình, chẳng có áp lực gì, sao em lại bị stress?
Em đã dùng rất nhiều thuốc an thần và uống thuốc ngủ triền miên để có được giấc ngủ ngắn mỗi đêm. Em thường xuyên rơi vào trạng thái căng thẳng, lo lắng mà không có lý do, rồi thường trực với ý nghĩ kết liễu cuộc đời mình.
Em đã nghĩ ra nhiều kế hoạch để thực hiện mục tiêu đó, bất chấp đã bị mọi người phát hiện, ngăn cản và đau lòng vì em. Điều lạ là em hoàn toàn tỉnh táo và biết việc mình làm.
Em biết rõ rằng việc tim muốn chết trái với tất cả đạo lý, nó làm tổn thương tất cả những người thân quý của em. Nhưng em bất lực trong việc chiến đấu với suy nghĩ tiêu cực đó, nó ngự trị trong đầu óc em, giày vò em khiến em trở nên suy sụp toàn bộ.
Em không nghĩ được gì ngoài việc tìm cách tự tử. Ngoài động cơ để thực hiện mục tiêu duy nhất là chấm dứt cuộc sống, thì em hoàn toàn như một cục đá, không có chút xúc cảm nào.
Em chỉ mong được nhắm mắt lại và biến mất khỏi cuộc đời này và mỗi lần kế hoạch tự tử thất bại, thấy mình còn phải đối diện với cuộc đời, em càng chán nản.
Em đã điều trị ở Úc rất nhiều, kể cả bệnh viện lẫn chuyên gia tâm lý nhưng không thành công. Em phải bỏ học giữa chừng để về Việt Nam. Bố mẹ đã đưa em vào bệnh viện tâm thần, nhưng kết quả vẫn là con số không, mọi người vẫn phải giám sát em suốt ngày đêm để can thiệp khi em có ý định tự vẫn”.
Phương bảo với tôi: “Em đến với bác sĩ Quân trong hoàn cảnh thật đặc biệt, đó là ngày mà em tưởng là ngày cuối cùng của cuộc đời...”.
Lời kể của cô gái xinh đẹp này thực sự là một câu chuyện khó tin. Liệu đằng sau cuộc sống của cô gái này có gì uẩn khúc, mà cô chưa kể ra?
Theo ThS. Nguyễn Mạnh Quân, những bệnh nhân “thèm” tự tử như Phương không phải hiếm, mà có khá nhiều và căn bệnh này có ở khắp mọi nơi trên thế giới, không phân biệt nước giàu hay nghèo. Bệnh này gọi đơn giản là trầm cảm.
Thạc sĩ Quân đã giúp Phương thoát khỏi
căn bệnh trầm cảm bằng phương pháp thôi miên,
giỡ bỏ ám thị, thư giãn tinh thần
Các cuộc nghiên cứu cho thấy, cứ 10 người có ý định tự tử như Phương, thì dù đã được điều trị bằng thuốc thang, tâm lý xong, vẫn có 7-8 người mắc lại chứng trầm cảm cấp và tự tử thành công. Căn bệnh trầm cảm này nhiều khi rất khó tìm được nguyên nhân, thậm chí không tìm nổi bằng nền y khoa hiện đại.
Anh Quân cho biết, bộ não con người vô cùng nhạy cảm, mong manh, do đó, đôi khi chỉ một vài câu nói vô tình của ai đó lại là nguyên nhân chính biến một con người thành kẻ bệnh tật, thậm chí bệnh nặng đến nỗi vô phương cứu chữa.
Trường hợp của Phương, máy móc hiện đại của bệnh viện sẽ bó tay trong việc tìm ra căn nguyên căn bệnh, nhưng thôi miên lại làm được.
Bác sĩ thôi miên có thể đưa bệnh nhân vào trạng thái vô thức và nghe họ kể rành mạch các câu chuyện quá khứ, những sự việc xảy ra khi họ còn rất nhỏ, thậm chí xảy ra khi họ còn nằm trong bào thai.
Thạc sĩ Quân giảng dạy tại một lớp học khám phá bộ não
Theo anh Quân, bộ não con người có khả năng ghi nhớ ngay từ khi thai nhi còn nằm trong bụng mẹ. Tuy nhiên, những thông tin đó đều nằm trong tiềm thức.
Khi con người lớn lên, có sự nhận biết, các thông tin xung quanh vẫn được bộ não ghi lại, nhưng ý thức chỉ nhớ được rất ít, còn lại nằm trong tiềm thức. Do đó, chỉ khi đưa con người về trạng thái vô thức, họ mới nhớ lại được tất cả những chuyện xảy ra trong quá khứ.
Khi đưa Phương về trạng thái vô thức, anh Quân đã có nhiều ngày ngồi nghe Phương kể chuyện từ lúc nằm trong bụng mẹ, khi chập chững biết đi, cho đến khi đi du học và yêu đương thế nào.
Anh đã phát hiện ra căn nguyên của hành động “thèm” tự tử, đó là do lời nhận xét của bạn lớp trưởng hồi Phương học lớp 2. Bạn lớp trưởng đó đã mắng Phương là kẻ không ra gì, không có giá trị gì cả.
Một học viên đã chia sẻ những kết quả đạt được sau khi
thực hiện thư giãn cơ thể theo phương pháp thôi miên
Bình thường, những câu nói của lũ trẻ chỉ như cơn gió thoáng qua, nhưng không ngờ, vì lời nhận xét đó mà Phương thu mình lại, sống khép kín và không muốn chơi với các bạn. Từ đây, trong Phương bắt đầu xuất hiện cảm giác chán chường, vô vị, buồn tủi.
Cảm giác đó là do vô thức tạo ra, nhưng ý thức lại phải hứng chịu. Tất cả những cảm xúc này, Phương không hề chia sẻ với ai, mà chỉ còn biết thường xuyên khóc một mình... Rồi cũng những nguyên nhân vô cớ ấy làm cho Phương chán nản và đã nhiều lần không còn muốn sống.
Chuyện của Phương khiến gia đình, bạn bè, người thân hết sức ngạc nhiên. Phương cũng không hiểu vì sao cô chẳng muốn giao tiếp nữa. Ngay cả người yêu, là kiến trúc sư đẹp trai, tận tâm, yêu Phương hết mực, cũng không làm cho Phương hài lòng.
Thạc sĩ Quân hướng dẫn cách kích thích sự hoạt động
của các kinh lạc trong cơ thể
Thậm chí, sự yêu thương của người bạn trai lại là tác nhân khiến cảm xúc tiêu cực với cậu bạn lớp trưởng năm xưa sống dậy.
Tìm trong ý thức của Phương thì sẽ chẳng bao giờ thấy được căn nguyên của căn bệnh, vì Phương cũng không nhớ, không còn để ý đến nó nữa.
Nhưng thật không ngờ, cái cảm xúc tiêu cực xa xưa trong vô thức ấy lại là căn nguyên của căn bệnh trầm cảm, khiến ý thức của Phương muốn tìm đến cái chết.
Lời ám thị về một người không có giá trị gì, khiến Phương muốn tự loại bỏ cuộc sống của mình.

Còn tiếp…
Kỳ 3

Phạm Ngọc Dương

10 nhận xét:

  1. Thật kỳ lạ. Như vậy thì đáng lo cho các cháu nhỏ, cần hết sức tránh để chúng không bị xúc phạm hoặc xúc động mạnh. Ở những nước văn mình người ta đã ý thức được điều này nên họ đối xử với trẻ nhỏ hết sức nâng niu, chúng không bị mắng mỏ, đánh đập, hành hạ thậm tệ như ở những nước kém văn minh. Cảm ơn bạn, tôi đón chờ đọc tiếp.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trẻ con ở các nước văn minh đều được bảo vệ theo luật pháp. Ở nước mình các cháu bị bạc đãi nhiều, chính vì vậy mà có nhiều vụ các cháu hung hãn đánh nhau, nhiều vụ tự vẫn và bỏ nhà đi lang thang.

      Xóa
  2. Em cũng thấy lo khi thỉnh thoảng các con em mắng mỏ cháu mình. Phản đối thì chúng bảo tập cho quen kẻo ra đời nhiều khi bị xếp mắng! Thế có chán không chị à!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cho rằng không phải cháu nào bị mắng đều ảnh hưởng tới thần kinh mà tùy thuộc vào thần kinh của từng người và rơi vào đúng khoảnh khắc xấu...Chứ không thì mắc bệnh tâm thần hết!
      Hồi bé có lần chị làm em bé dập trán vào cánh cửa nổi lên một cục bằng quả táo bị mẹ mắng tới tấp, chị ra bờ đê ngồi khóc bỏ cả ăn và định bỏ nhà ra đi nữa. Ngồi suy nghĩ mãi... "nếu đi thì đi ăn mày à, không có mình thì ai bế em đi chơi? Ai bế em xuống hầm tránh máy bay?" Thế là lại về nhà chờ mẹ giục ăn cơm là quên luôn!
      Hai đứa con của chị đều bướng lắm, có lúc chúng làm chị nổi điên lên quát cho một trận, nhưng nguôi cơn tức lại nịnh chúng và ngồi thủ thỉ phân tích đúng sai, nếu mình đối xử sai điều gì cũng phải xin lỗi chúng.

      Xóa
  3. Tôi mới mở blog ,
    mong bạn bè ghé chơi
    xin cho tôi một đôi lời
    xem blog có gì vui không nè

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn ghé chơi
      Tôi đã sang nhà bạn
      và đã viết đôi lời

      Xóa
  4. Trong cuộc đời này dường như bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra, nghịch lý là nhiều ngươi rá muố kéo dài sự sóng thi tử thần lại cướp đi,còn có người muốn được chét thi tử thần lai không doái hoai tơi
    Mới hay muon sự tại trời,rời cho thế nào thì được thé ấy.

    Trả lờiXóa
  5. Càng xem những bài trong chủ đề này càng thấy sự quan trọng của hoạt động ý thức. Rút ra bài học đầu tiên là phải tự đáy lòng mình tôn trọng lẫn nhau, nhất là tôn trọng các cháu khi tuổi tác và ý thức của chúng còn rất non nớt. Mang danh là lớp trưởng suốt từ lớp 5 cho đến hết phổ thông ( lớp 10 ), lại xuất phát từ một anh chàng ba gai, không biết có lúc nào hành động gây tác hại như bạn lớp trưởng trong chuyện không ? ...
    Quả đúng như TS Quân đã nói, và qua như thực tế thấy rằng nhiều người khi mắc bệnh trầm cảm thì các phương pháp và thuốc mên hiện nay rất khó chữa cách chữa, bản thân tôi có một cô em ruột đã như vậy từ khi học phổ thông cho đến nay đã ngoài 60 tuổi. Cách tốt nhất là dùng thôi miên để gỡ bỏ những ám thị xấu đó đi, vậy thì mong rằng sẽ có nhiều bác sỹ hành nghể thôi miên chân chính để cứu giúp cho rất nhiều người ngược lại phải vạch mặt, lên án và tẩy chay những kẻ lợi dụng thôi miên để làm những nhà ngoại cảm hoặc để tìm vong , gọi hồn.
    Nói về chuyện tìm vong gọi hồn, có một điều lạ là, ở trong Nam như bạn bè tôi ở TPHCM rất ít nói đến chuyện này, nhưng ở ngoài Bắc đi đâu cũng thấy nói, mỗi lần tôi về HN các em tôi nói về chuyện này rất thành kính và đã tham gia nhiều cuộc tìm vong gọi hồn. Riêng tôi thì chưa bao giờ, mặc cho rất nhiều lời rủ rê, mời chào.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu là người có khả năng tìm vong gọi hồn được thật thì cũng tốt bạn ạ. Có vong hồn bị oan khuất không thể siêu thoát được, gia đình biết để giải oan hoặc làm lễ cầu siêu cho vong hồn đó. Thường những người thấy trong gia đình có nhiều hạn rất xấu hoặc lo mồ mả có vấn đề nên người ta muốn gọi hồn để hỏi.
      Chữa được các bệnh tâm thần bằng Phương pháp thôi miên đó là niềm hy vọng của bao bệnh nhân được trở về với cuộc sống bình thường. Tôi mong sao có nhiều BS thôi miên làm được như vậy!

      Xóa

Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]