Trời đất vô thường chiều Xuân vàng chóe
Ngỡ như đang chạm khẽ vào HèNghe cựa mình nụ hoa xinh vừa hé
Nghe dặt dìu nhè nhẹ những bước chân
Nghe rúc rích tiếng cười cặp tình nhân
Nghe ầm ập dòng xe lao nườm nượp
Ô kìa ai lặng lẽ bần thần…
lắng nghe gió lao xao vờn nắng
ngắm Hồ Gươm gợn sóng dập dềnh:
“Hàng cây khô Xuân ươm lá mướt xanh
thời gian nhuốm tóc ta thành bạc phếch
người tấp nập sao tim ta chống chếnh?!"
TEM VÀNG em vớ được rồi
Trả lờiXóaXuân ắp đầy những vui tươi ... tháng ngày
CHÚC CHỊ Mai thật vui. không 'chông chếnh' ạ
Xuân vui đầy ắp tháng ngày
XóaTrong tim chống chếnh khó đầy dễ vơi!
Bài thơ bạn thật là hay
Trả lờiXóaNhưng hơi 'tâm trạng' lúc này phải không?
Chúc bạn ngày nghỉ cuối tuần
Niềm vui ấm áp quanh năm ngập tràn.
Hôm qua vắng bóng Tiến Hoàn
XóaNiềm vui đã ngập, chưa tràn vì ai!
Chị ơi, mùa xuân làm lòng ta " chống chếnh". Còn chị của em đang mơ mộng đấy thôi!
Trả lờiXóaHè sắp sang đi chơi chị nhé!
Đi chơi là sở trường của chị, mong có lần nào chị em mình đi cùng với nhau.
XóaLắng nghe chiều gọi lòng mình
XóaNgoài kia cây đã cựa mình trổ hoa.
Vì sao chống chếnh... tim ta
Phải chăng Xuân đã đi qua. Đông rồi.
Chúc T.M những ngày cuối tuần vui vẻ và thú vị nhé.
Đời ta Xuân đã đi qua
XóaCuối Đông đang đến, chiều tà sắp tan
Quanh co đi tới cuối đàng
Chờ ngày cát bụi lại mang ta về!
Chiều xuân trời lại rực vàng
Trả lờiXóaNgười đi người ở ngỡ ngàng con tim,
Phố đông ai bước im lìm
Sao đem thương nhớ mà tìm cách xa!
Cách xa càng nhớ càng thương
XóaNhâm nhi kỉ niệm vấn vương trong lòng
Đêm ngày nhớ nhớ mong mong
Số trời đã định lòng vòng đa mang!
Đúng là tim ta chống chếnh quá. Đầy làm sao được mà chỉ ngày một vơi đi thôi. Hôm nào TN phải đến nhà TM rủ ra cầu Thê Húc ngắm Hồ Gươm mói được. Chào !
Trả lờiXóaỪ! Tây phải đến Hồ Gươm để ngắm cầu Thê Húc thì Ta dại gì mà không ngắm!
XóaTHƠ VUI
Trả lờiXóaMới xuân mà đã nói đông?
Đành rằng sự thể là không thể nào!
“Tâm trạng” khó hiểu làm sao?
Chống chếnh … thì cũng… úi dào … quên đi,
Cái còn đã chẳng còn gì,
Cái mất cũng sắp mất đi mất rồi,
Già lão ở cuối đường đời,
Cười vui, cười bỏ và cười khinh khi,
Hò dô ca chữ “ quên đi”,
Tấp nập mặc họ ta thì thểnh thơi.
“Tờ Mờ” ấy lắm đâu rồi,
Mà sao chống chếnh như thời … táo xanh?.
"Thảnh thơi" ra vẻ thế thôi
Xóa"Quên đi" mồm nói nhưng rồi chẳng quên
Trong lòng đầy ắp nỗi niềm...
Lòng sung, lòng vả đôi bên khác gì!
Trong thơ của Mai luôn phảng phất nỗi buồn nhè nhẹ, Hãy vui lên bạn nhé.
Trả lờiXóaMỗi ngày có một xế chiều
Một đời thì có bao nhiêu chiều tà?
Xuân về cây cỏ nở hoa
Vui lên bạn nhé, hãy hoà cùng xuân!.
Khi buồn thơ mới tuôn ra
XóaKhi vui thơ lại đi xa chẳng về
Chỉ vui lúc gặp bạn bè
Cụng ly trò chuyện ba bề bốn bên
Ra về buồn lại buồn thêm
Thế thời chán ngán ngày đêm nhập nhèm...
Mùa xuân HN cũng thật đặc biệt với thảm lá vàng của lộc vừng và những chiều nắng vàng tưởng như trời đã thay màu,hàng cây xanh lá lao xao hè về.
Trả lờiXóaMấy hôm nay buổi trưa và chiều nóng toát cả mồ hôi, vậy mà vẫn chưa hết tháng giêng đâu!
XóaLắng nghe chiều xuông lòng ngẩn ngơ
Trả lờiXóaHè đến rồi sao vẫn hững hờ
Nắng vàng rọi chiếu cây xanh lá
Bàng hoang như đi giữa cơn mơ ?