Chu văn An, ơi mái thường thương nhớ!
Bên Hồ Tây lộng gió ngút ngàn
Nhớ những buổi trong lớp ngồi nghe giảng
Mắt liếc nhìn ra cửa sổ miên man
Ngàn hoa tím bèo tây đang trải thảm
Trên mặt hồ sóng nước mênh mang
Chợt tiếng thầy sang sảng giảng bài
Giật mình quay trở lại lặng thinh
Nhớ những đêm dạy bình dân học vụ
Qua Thụy Khuê lên Đông Thái mịt mù
Đường không điện hát hò cho đỡ sợ
Đêm trăng thanh nghe gió thổi vi vu
Nhớ nhửng buổi đi đắp đường Cổ Ngư
Đẩy xe bò và gánh đất mệt nhừ
Vẫn hăng hái thi đua lập thành tích
Chẳng giờ đâu tinh nghịch tuổi học trò!
Mùa hè sang phượng vĩ thắp lửa tình
Giữa sân trường hoa đỏ chót rung rinh
Nhặt lá bàng em viết lời thương nhớ
Tung lên trời gửi theo gió cho anh…
Thơ của bạn khiến biêt bao kỷ niệm nhũng năm cuối của tuổi học tro trong tôi tại mái trường CVA lại ùa về. Sáu mươi năm đã trôi qua quả là một thời đã xa, nhưng những kỷ niệm về trường CVA vẫn mãi là một thời để nhớ. Chỉ tiếc là hồi đó không có ai “Nhặt lá bàng em viết lời thuong nhớ/Tung lên trời gửi theo gió cho anh...!”. Bài thơ hay đầy ắp những kỷ niệm tuổi học trò. Cám ơn tác giả!
Trả lờiXóarất tuyệt
Trả lờiXóa