Trang

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

Bờ Hồ


Quanh Hồ ghế đá vườn hoa
Là nơi hò hẹn trải qua bao đời
Giữ gìn kỷ niệm từng đôi
Nụ hôn đắm đuối...bao lời thiết tha
Dẫu cho bão tố mưa sa
Ký ức nơi đó chẳng nhòa trong tim
Mỗi lần tới liếc mắt tìm
Nhận ra ghế đá, con tim rộn ràng
Dừng chân chốn cũ mơ màng
Dường như nghe tiếng ai đang gọi mình...
Một thời lãng mạn đa tình
Một thời xuân sắc đẹp xinh hiện về
Cùng bao hoài bão đam mê
Gửi vào hồ nước chẳng hề phôi pha
Dù cho năm tháng chia xa
Mỗi khi trở lại phải ra Bờ Hồ
Ngồi trên ghế đá mộng mơ
Vẫn như thuở ấy đợi chờ người yêu
Hoàng hôn loang loáng tím chiều
Tháp Rùa in bóng liêu xiêu giữa Hồ
Lăn tăn làn sóng nhởn nhơ
Lên cầu Thê Húc ngẩn ngơ ra vào
Hiu hiu làn gió lao xao
Muốn quên cũng chẳng thể nào lãng quên!
Thơ Thanh Mai
Ảnh ST

Hồ Gươm





HỒ GƯƠM
Hồ Gươm sáng loáng như gương
Nằm giữa Hà Nội có vườn bao quanh
Đa thả rễ, liễu buông mành
Bằng lăng, phượng vĩ kết thành lẵng hoa
Tượng Lý Thái Tổ nhìn ra
Tháp Rùa soi bóng xa xa giữa hồ
Thê Húc thắm đỏ điểm tô
Dập dìu lữ khách từ bờ sang thăm
Ngọc Sơn di tích ngàn năm
Thờ Trần Hưng Đạo Thánh Thần Đại Vương
Vua Lê Lợi trả lại gươm
Rùa Vàng thơ thẩn vấn vương chẳng rời...
Tháp Bút hướng thẳng lên trời
Như đang chào đón mọi người tới đây
Ngắm Bút họa những áng mây
Học sinh muốn giỏi tới ngay nguyện cầu
Cụ già muốn khỏe sống lâu
Hồ Gươm chia sẻ giải sầu, lượn quanh!
Thanh niên muốn dáng thanh thanh
Vườn hoa hội tụ tập tành cùng nhau
Dù đi tới tận nơi đâu
Gần đến ngày tết mau mau về nhà
Giao thừa cùng ngắm pháo hoa
Trên Hồ muôn sắc tỏa ra sáng ngời
Lung linh rực rỡ bầu trời
Hy vọng năm mới cuộc đời đẹp hơn!

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

VẨN VƠ


Phải chăng món nợ tiền duyên?
Truyền từ kiếp trước cùng lên thuyền tình!

Bên em rạng rỡ bình minh
Mắt đen lúng liếng rung rinh gió ngàn

Miệng cười nghiêng chiếc thuyền nan
Thướt tha duyên dáng mơ màng phiêu diêu

Hoàng hôn phủ nắng tím chiều
Thả Hồn vào tiếng sáo diều bay xa!

Vẩn vơ dưới ánh trăng ngà
Cùng mây cùng gió đôi ta bồng bềnh…

TRƯỜNG CHU VĂN AN





 TRƯỜNG CHU VĂN AN

Chu văn An, ơi mái thường thương nhớ!
Bên Hồ Tây lộng gió ngút ngàn
Nhớ những buổi trong lớp ngồi nghe giảng
Mắt liếc nhìn ra cửa sổ miên man
Ngàn hoa tím bèo tây đang trải thảm
Trên mặt hồ sóng nước mênh mang
Chợt tiếng thầy sang sảng giảng bài
Giật mình quay trở lại lặng thinh

Nhớ những đêm dạy bình dân học vụ
Qua Thụy Khuê lên Đông Thái mịt mù
Đường không điện hát hò cho đỡ sợ
Đêm trăng thanh nghe gió thổi vi vu

Nhớ nhửng buổi đi đắp đường Cổ Ngư
Đẩy xe bò và gánh đất mệt nhừ
Vẫn hăng hái thi đua lập thành tích
Chẳng giờ đâu tinh nghịch tuổi học trò!

Mùa hè sang phượng vĩ thắp lửa tình
Giữa sân trường hoa đỏ chót rung rinh
Nhặt lá bàng em viết lời thương nhớ
Tung lên trời gửi theo gió cho anh…

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2020

THƠ HÀI



THƠ HÀI THỜI CORONA VIRUS
Dịch bệnh nay đã lan tràn
Cô rô vi rút làm tan cõi lòng!

Ôm em phải rửa xà phòng
Lau cồn sát khuẩn từ trong ra ngoài!

Nhìn nhau mới thật khôi hài
Khẩu trang kín mít còn xài kính râm!

Yêu em anh đã ôm chầm…
Khẩu trang dầy quá chẳng lần ra môi!

Em ơi, thôi thế thì thôi
Chia tay cho hết cái thời CORONA
May mà sống sót vượt qua
Chúng mình rồi sẽ mãi là của nhau!