Quanh Hồ ghế đá vườn
hoa
Là nơi hò hẹn trải qua
bao đời
Giữ gìn kỷ niệm từng
đôi
Nụ hôn đắm đuối...bao
lời thiết tha
Dẫu cho bão tố mưa sa
Ký ức nơi đó chẳng nhòa
trong tim
Mỗi lần tới liếc mắt
tìm
Nhận ra ghế đá, con tim
rộn ràng
Dừng chân chốn cũ mơ
màng
Dường như nghe tiếng ai
đang gọi mình...
Một thời lãng mạn đa
tình
Một thời xuân sắc đẹp
xinh hiện về
Cùng bao hoài bão đam
mê
Gửi vào hồ nước chẳng
hề phôi pha
Dù cho năm tháng chia
xa
Mỗi khi trở lại phải ra
Bờ Hồ
Ngồi trên ghế đá mộng
mơ
Vẫn như thuở ấy đợi chờ
người yêu
Hoàng hôn loang loáng
tím chiều
Tháp Rùa in bóng liêu
xiêu giữa Hồ
Lăn tăn làn sóng nhởn
nhơ
Lên cầu Thê Húc ngẩn
ngơ ra vào
Hiu hiu làn gió lao xao
Muốn quên cũng chẳng
thể nào lãng quên!
Thơ Thanh Mai
Ảnh ST
Bài thơ là một cảm xúc yêu bất tận về Hồ Gươm/ một danh thắng của Hà Nội mà điểm nhấn là Bờ Hồ, nơi được mệnh danh là ‘thiên đường hò hẹn’ bao đời của tình yêu đôi lứa. Bài thơ dạt dào kỷ niệm và khắc khoải một tình yêu Hà Nội. Hình ảnh bến tầu điện Bờ Hồ khiến tôi bồi hồi nhớ lại nơi chờ tầu đi học trường Chu Văn An những năm 58-60 của Thế kỷ trước. Cảm ơn tác giả làm sống lại thời thanh xuân sôi nổi!
Trả lờiXóaquá chuẩn
Trả lờiXóa