CẢ BẦU TRỜI THƯƠNG NHỚ
Gió đã bỏ đi rồi!
Cả bầu trời thương nhớ
Mây khắc khoải vật vờ
Hàng cây đứng ngẩn ngơ
Hoa rũ cánh xác xơ
Giữa mùa hè thiêu đốt
Vẫn hy vọng đợi chờ
Gió ve vuốt trong mơ
Hôn ngọt như hạt mưa
Dịu dàng ru em ngủ
Dịu dàng ru em ngủ
Êm ái như ngày xưa...
Gió đã bay lên trời
Hòa mình vào cơn lốc
Quên cả từ biệt tôi
Ngày xưa còn đâu nữa!
Giấc mơ cũng xa vời!
Gió đã bay lên trời
Hòa mình vào cơn lốc
Quên cả từ biệt tôi
Ngày xưa còn đâu nữa!
Giấc mơ cũng xa vời!
Nỗi đau cuộc tình luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ sáng tạo những áng thơ tình hay đi cùng năm tháng. Bài thơ của bạn là tiếng lòng xót xa cho một cuộc tình tan nát, tiếc thương cho người tình đã khuất. Tác giả ẩn dụ làn gió như nguời tình được xem là một hình ảnh ấn tượng nhất, trữ tình nhất. Đồng cảm với nỗi đau nhức nhối mất đi người tình của mình, cả trời mây cũng thương nhớ, cả cỏ cây hoa lá cũng ủ rũ xót thương. Bây giờ và có thể mãi mãi về sau, những khoảnh khắc ngọt ngào, hạnh phúc của cuộc tình đã qua vẫn khắc sâu trong trái tim khát khao yêu thương của người ở lại. Trong cơn mơ em vẫn thấy anh như làn gió hôn vuốt ve và dịu dàng ru em ngủ và em “vẫn hy vọng đợi chờ”? Tiếc thay! Giấc mộng níu kéo cuộc tình đã qua vẫn chỉ là giấc mơ mà thôi. Tỉnh cơn mơ mới biết rằng, “còn đâu ngày xưa nữa” và chẳng bao giờ đôi ta được trọn vẹn bên nhau. Thật đau đớn xót xa cho một cuộc tình dang dở!
Trả lờiXóaTình cũ khó quên!
Bài thơ là một tình khúc buồn như môt nén tâm nhang tưởng nhớ người tình đã khuất.
Cám ơn bạn đã cho người đọc hiểu nỗi đau cuộc tình qua một áng thơ thấm đậm cảm xúc nhức nhối tiếc thương!
rất hay
Trả lờiXóa